(Trích bài giäng
cûa SÜ Ông NhÃt Hånh tåi
San Jose Civic Auditorium chiŠu 12/09/99)
... . . . .. ..
Theo l©i ÇÙc
Th‰ Tôn, cái hånh phúc Çích th¿c
ÇÜ®c làm b¢ng cái chÃt liŒu hi‹u
bi‰t,hi‹u nhau. Hi‹u nhau thì m§i thÜÖng nhau và
có thÜÖng nhau m§i có hånh phúc!
N‰u cha mình mà thÜÖng ÇÜ®c mình
và gi»a hai cha con có cái tình kh¡ng
khít, có cái hånh phúc là tåi
vì mình hi‹u ÇÜ®c cha mình, mình
phäi tìm hi‹u cha mình có nh»ng cái
ܧc v†ng thâm sâu nào Çó mà
mình chÜa thÃy ÇÜ®c, cha mình
có nh»ng khó khæn nào Çó
mà mình chÜa thÃy ÇÜ®c. Cho nên,
khi nh»ng ngÜ©i trÈ cäm thÃy mình
không ÇÜ®c cha thÜÖng, ho¥c chÜa
cäm thÃy ÇÜ®c ba mình thÜÖng
là có m¶t lš do nào Çó. Tôi
nghï r¢ng, n‰u nhìn cho sâu, nhìn cho kÏ...
,thì mình së thÃy r¢ng, sª dï
tình cha con nó không ÇÜ®c b¶c
phát, nó không ÇÜ®c bi‹u hiŒn rõ
ràng, sª dï hai cha con không có hånh
phúc nhiŠu, hay hai mË con không có hånh
phúc nhiŠu, Çó là tåi vì con chÜa
thÆt s¿ hi‹u ÇÜ®c cha và cha cÛng
chÜa thÆt s¿ hi‹u ÇÜ®c con, mË chÜa
hi‹u ÇÜ®c con và con chÜa hi‹u ÇÜ®c
mË. Vì vÆy hai cha con không trª nên
hai ÇÒng chí, hai mË con chÜa trª thành
hai ngÜ©i bån ÇÜ®c.
N‰u quí vÎ có nh»ng khó khæn v§i cha mình, n‰u hai cha con không có hånh phúc thì hãy thº cái phÜÖng pháp này Çi. ChiŠu nay anh hãy vŠ ngÒi v§i cha cûa anh, chÎ hãy ngÒi v§i ngÜ©i cha cûa chÎ, ngÒi chÙ ÇØng nói gì h‰t, ngÒi thÆt lâu, rÒi m¶t lúc nào Çó, Ç‹ cái tay mình lên tay cûa cha,cûa mË hÕi: ba Öi! ba có nghï r¢ng con hi‹u ÇÜ®c ba không? ba có nghï r¢ng con có th‹ thÃy ÇÜ®c nh»ng ܧc muÓn sâu s¡c cûa ba không? ba có nghï r¢ng con hi‹u ÇÜ®c nh»ng khó khæn, nh»ng Çau kh° cûa ba không? mË Öi! mË có nghï r¢ng con có th‹ bi‰t ÇÜ®c nh»ng ܧc mÖ sâu xa cuä mË không? và mË có bi‰t r¢ng con có th‹ hi‹u thÃu ÇÜ®c nh»ng khó khæn, nh»ng Çau kh° cûa mË không? mình là nh»ng ngÜ©i trÈ, mình hãy vŠ hÕi ba mình,mË mình nh»ng câu Çó, mà ÇØng có hÕi b¢ng cái miŒng suông, phäi hÕi b¢ng trái tim. Mình phäi thª trܧc, ‘thª vào tâm tÌnh l¥ng, thª ra miŒng mïm cÜ©i, an trú trong hiŒn tai, gi© phút ÇËp tuyŒt v©i ‘,(trong 5, 10 phút Ç‹ cái thân và cái tâm mình nó h®p nhÃt låi), mình thÆt s¿ có m¥t rÒi mình t§i ngÒi bên ba hay bên mË. Mình là con, mình luôn luôn bi‰t cái ân nghiã sinh thành ÇÓi v§i cha mË, mình không bao gi© muÓn làm m¶t ÇÙa con bÃt hi‰u, tåi sao mình chÜa làm ÇÜ®c cái hånh phúc cho ba mình, tåi sao chÜa làm ÇÜ®c cái hånh phúc cho mË mình? có lë mình bÆn r¶n quá chæng? bÆn r¶n vì h†c ÇÜ©ng, vì xã h¶i, mình không thÆt s¿ có thì gi© cho cha, cho mË mình. Thì gi© Ç‹ làm gì ? không phäi thì gi© Ç‹ nÃu æn ngon cho mË, gi¥t aó quÀn cho cha mà thì gi© Ç‹ ngÒi bên cha ho¥c bên mË Ç‹ tìm hi‹u, Ç‹ chia xÈ nh»ng nguyŒn v†ng, nh»ng ܧc mÖ, nh»ng Üu tÜ, nh»ng niŠm Çau kh° cûa cha và cûa mË. Trong Ça† PhÆt có m¶t ÇiŠu ÇÖn giän mà rÃt quan tr†ng là chÌ khi nào mình hi‹u thì mình m§i thÜÖng Ç܆c. Cái thÜÖng Çích th¿c nó làm b¢ng cái hi‹u, còn n‰u cái thÜÖng không ÇÜ®c làm b¢ng cái hi‹u thì cái thÜÖng Çó chÜa phäi là cái thÜÖng, cái thÜÖng Çó có th‹ là cái khúc m¡c. MuÓn hi‹u thì phäi có thì gi©, phäi bi‰t nhìn sâu, nhìn kÏ và phäi có khä næng thi‰t lÆp ÇÜ®c s¿ truyŠn thông gi»a mình và ngÜ©i Çó.
Nên t¿ hÕi: gi»a mình và cha mình có s¿ truyŠn thông không? Nói chuyŒn v§i cha có khó hay không? Nói chuyŒn v§i con trai mình, v§i con gái mình có khó hay không?
N‰u không có truyŠn thông gi»a cha con thì làm sao có ÇÜ®c cái hi‹u? n‰u không có cái hi‹u thì làm sao có cái thÜÖng? Và n‰u không có cái thÜÖng thì làm sao có cái hånh phúc? Cho nên cái công thÙc cuä chúng ta áp døng rÃt là rõ ràng, phäi có truyŠn thông trܧc, có truyŠn thông thì có hi‹u, có hi‹u thì m§i có thÜÖng, có thÜÖng thì m§i có hånh phúc. Thành ra công viŒc cÃp bách là thi‰t lÆp cho ÇÜ®c s¿ truyŠn thông gi»a cha mË và ngÜ©i con. Có nh»ng ngÜ©i cha bÃt Ç¡c chí, nghï là mình có m¶t chí hܧng, m¶t cái lš tܪng mà mình chÜa bao gi© th¿c hiŒn ÇÜ®c tåi vì mình chÜa có ÇiŠu kiŒn và ÇÙa con cûa mình nó không có cùng chí hܧng Çó, không cùng cái lš tܪng Çó, nó có con ÇÜ©ng riêng cûa nó, làm cho ngÜ©i cha cäm thÃy rÃt cô ÇÖn và n‰u ngÜ©i cha cô ÇÖn thì ngÜ©i con cÛng cô ÇÖn. Tåi vì hai cha con chÜa bao gi© trª thành m¶t c¥p tri kÏ, chÜa bao gi© trª thành ngÜ©i bån Ç©i h‰t. Vì vÆy hånh phúc gi»a hai cha con không có, hånh phúc gi»a hai mË con không có.
M¶t ngÜ©i cha, khi có ngÜ©i con hi‹u cho lš tܪng cûa mình, ÇÒng š lš tܪng cûa mình, thì ngÜ©i cha Çó có hånh phúc rÃt l§n. M¶t ngÜ©i cha có lš tܪng, nhÜng tåi vì có nh»ng ÇiŠu kiŒn nào Çó chÜa thuÆn l®i nên ông chÜa th¿c hiŒn ÇÜ®c cái lš tܪng Çó cûa ông và ông ܧc mÖ trao truyŠn cái lš tܪng Çó, cái ܧc mÖ Çó cho con cûa ông. NhÜng con ông nó không giÓng nhÜ ông nó tách ra khÕi ông, nó Çi m¶t con ÇÜ©ng khác, vÆy cho nên hai cha con không có truyŠn thông, mình Çi ÇÜ©ng mình nó Çi ÇÜ©ng nó thành thº hai cha con cäm thÃy cô ÇÖn, có khi còn giÆn d‡i nhau n»a, thù oán nhau nÜã là tåi vì có nh»ng cái vøng vŠ trong Ç©i sÓng h¢ng ngày, có nh»ng b¿c tÙc trong lòng nói ra không ÇÜ®c; rÒi mình nói n¥ng l©i v§i con, Çôi khi con nói n¥ng l©i v§i cha, ÇiŠu Çó là nh»ng l©i Çáng ti‰c! Tôi, tuy là có nh»ng ngày rÃt bÆn r¶n, phäi lo sáng tác, phäi lo vi‰t bài, phäi lo hܧng dÅn khóa tu, nhÜng mà không bao gi© dám khinh thÜ©ng cái chuyŒn liên hŒ gi»a tôi và các h†c trò cûa tôi, tôi phäi Ç‹ thì gi© cho tØng ngÜ©i ÇŒ tº cûa tôi, Ç‹ l¡ng nghe nh»ng ngÜ©i ÇŒ tº cûa tôi, Ç‹ thÃy ÇŒ tº cûa tôi có nh»ng khó khæn nào? có nh»ng kh° Çau nào? có nh»ng ܧc mÖ nào? Tåi vì tôi bi‰t r¢ng n‰u tôi không hi‹u ÇŒ tº cûa tôi thì tôi không th‹ nào thÜÖng ÇÜ®c ngÜ©i ÇŒ tº Çó và làm cho ngÜ©i ÇŒ tº Çó hånh phúc. Cho nên tôi nghï r¢ng, n‰u ông là cha, n‰u bà là mË, và n‰u ông quá bÆn r¶n, bà quá bÆn r¶n, không có thì gi© ngÒi v§i con Ç‹ thi‰t lÆp låi cái truyŠn thông Ç‹ hi‹u ÇÜ®c con, Ç‹ con hi‹u ÇÜ®c mình, thì cái hånh phúc cûa ông, cûa bà së không bao gi© có. Ông có th‹ làm ra rÃt nhiŠu tiŠn, bà có th‹ Çem låi cho gia Çình nhiŠu mÓi l®i tÙc, nhÜng nh»ng cái Çó không h£n là ÇiŠu cæn bän cûa hånh phúc. . . . ... .
Chúng ta bi‰t r¢ng con ngÜòi là m¶t sinh vÆt, m¶t sinh vÆt có thông minh, con ngÜ©i có suy tÜ, con ngÜ©i có væn hóa và vì vÆy cho nên con ngÜ©i không th‹ nào cÜ xº nhÜ m¶t con thú vÆt ÇÜ®c. Con thú vÆt, m‡i khi có nh»ng nhu y‰u vŠ sinh lš thì nó cÀn t§i nhau thôi, còn con ngÜ©i phäi Çi Çám hÕi rÒi Çám cܧi Çû thÙ h‰t, cái Çó là lÍ nghi, cái Çó là væn hóa. Khi con ngÜ©i æn cÖm, con ngÜ©i rÃt khác con thú, ngÒi Çàng hoàng trên gh‰, rÒi có nh»ng cách thÙc ngÒi æn, nó chÙng tÕ r¢ng con ngÜ©i có væn minh và con ngÜòi chÌ có hånh phúc ÇÜ®c khi mà con ngÜ©i có lš tܪng! NhÜng con thú Çâu cÀn có lš tܪng m§i có hånh phúc, nhÜng mà con ngÜ©i chúng ta n‰u không có lš tܪng thì së không có hånh phúc. Vì vÆy cho nên ngÜ©i cha cÛng phäi có lš tܪng cuä ngÜ©i cha và ngÜ©i con cÛng phäi có lš tܪng cuä ngÜ©i con. Không lš tܪng tÙc là không tin tܪng vào m¶t cái gì h‰t, không tin tܪng vào m¶t cái gì ÇËp, lành và chân thÆt, thì Ç©i sÓng không có š nghiã! Lš tܪng là y‰u tÓ cuä hånh phúc chân thÆt cûa con ngÜ©i. Nh»ng ngÜ©i thanh niên không có lš tܪng là nh»ng ngÜ©i có th‹ t¿ phá hÛy cái cÖ th‹ mình b¢ng rÜ®u, b¢ng thuÓc, b¢ng xì ke ma túy. Vì vÆy cho nên lš tܪng là y‰u tÓ quan tr†ng. Ông là m¶t ngÜ©i có lš tܪng, bà là m¶t ngÜ©i có lš tܪng và ông muÓn cho con trai ông cÛng có m¶t lš tܪng, ông muÓn cho con gái cûa ông cÛng có m¶t lš tܪng, ông Çã cÓ g¡ng mà không trao låi Ç¿Öc lš tܪng cûa ông cho con trai cuä ông nên ông thÃy làm buÒn kh° vô cùng. Bà cÛng vÆy, hÒi bà còn trÈ bà có m¶t ܧc mÖ, có m¶t lš tܪng, nhÜng tØ ngày bà Çi lÃy chÒng cho ljn bây gi© bà có th‹ buÒn Çau, sÀu hÆn, tåi vì bà không th¿c hiŒn ÇÜ®c cái niŠm thao thÙc Çó, cái lš tܪng Çó cuä bà, tåi vì Ç©i sÓng quá bÆn r¶n, bà mÃt h‰t t¿ do trong cu¶c sÓng và mong muÓn r¢ng, khi con gái bà nó l§n lên hay con trai bà nó l§n lên, nó së làm ÇiŠu Çó cho bà. Vì vÆy, khi bà thÃy con gái hay con trai bà không cùng Çi con ÇÜ©ng cûa bà thì bà Çau kh° vô cùng. N‰u con trai cûa bà, con gái cûa bà không nhÆn cái lš tܪng cûa bà, nó muÓn Çi m¶t con ÇÜ©ng riêng cûa nó thì bà së Çau kh°; ông cÛng vÆy thôi! NhÜng cái ÇiŠu ông không th¿c hiŒn ÇÜ®c vì ông không có ÇiŠu kiŒn Ç‹ th¿c hiŒn thì ông muÓn con trai ông th¿c hiŒn hay con gái cûa ông th¿c hiŒn cho ÇÜ®c. N‰u con trai ho¥c con gái ông không chÃp nhÆn ÇiŠu Çó và nó Çi m¶t con ÇÜ©ng riêng cûa nó thì ông rÃt Çau kh°. . . .
Câu hÕi là làm th‰ nào Ç‹ trao truyŠn cái thao thÙc cuä mình, cái chí nguyŒn cûa mình? Câu trä l©i nhÜ quí vÎ Çã bi‰t, là phäi thi‰t lÆp truyŠn thông v§i con. Mình cÙ nói r¢ng con mình không hi‹u ÇÜ®c mình nhÜng mình có hi‹u ÇÜ®c con mình hay không? Tåi vì con mình có th‹ rÃt cô ÇÖn, rÃt lë loi, không ÇÜ®c cha mË hi‹u, và vì vÆy cä hai bên ÇŠu kh° Çau, ÇŠu mÃt mác cä. Cho nên cái phÜÖng pháp mà tôi ÇŠ nghÎ là chúng ta phäi tranh ÇÃu th‰ nào Ç‹ hai cha con, hai mË con có thì gi© ngÒi låi v§i nhau. ñiŠu này quan tr†ng l¡m!!! Con mình có th‹ bÕ ra 7,8 næm Ç‹ Çi h†c nhÜng nó có th‹ chÜa bÕ ra n»a gi©, m¶t gi© Ç‹ tâm tình v§i mình, ÇiŠu Çó là m¶t chuyŒn không th‹ chÃp nhÆn ÇÜ®c! Cái b¢ng cÃp Çâu có quan tr†ng nhÃt ª trên Ç©i, chính cái s¿ thông cäm gi»a mình v§i con mình, gi»a cha mình v§i mình , gi»a mË mình v§i mình, m§i là y‰u tÓ quan tr†ng nhÃt cuä hånh phúc, cho nên mình phäi , bÃt cÙ giá nào, phäi làm cho ÇÜ®c cái viŒc Çó là thi‰t lÆp truyŠn thông gi»a cha mË và con cái. . . .
Tåi vì mình không có cÖ h¶i th¿c tÆp phÜÖng pháp l¡ng nghe và ái ng» cho nên s¿ thi‰t lÆp truyŠn thông gi»a mình và con cái mình g¥p khó khæn, s¿ truyŠn thông gi»a mình và cha mË mình trª nên khó khæn, mình có khi cáu kïnh Çã nói ra nh»ng l©i không dÍ thÜÖng v§i cha mË mình và có khi b¿c tÙc Çã nói ra nh»ng l©i không có tình, có nghiã v§i cha v§i mË mình, cho nên s¿ truyŠn thông gi»a hai th‰ hŒ nó Çã thành khó khæn. NhÜng mà theo giáo lš cûa ÇÙc Th‰ Tôn, muÓn chuy‹n hóa tình trång Ç‹ thi‰t lÆp truyŠn thông gi»a hai th‰ hŒ là chuyŒn mình có th‹ làm ÇÜ®c trong vòng vài ba ngày. Có hai pháp môn rÃt quan tr†ng, trܧc h‰t là pháp môn l¡ng nghe và sau Çó là pháp môn ái ng».
L¡ng nghe là lj thính. Khi mà mình có nhiŠu kh° Çau quá ª trong lòng, nhiŠu b¿c tÙc quá ª trong lòng, có nhiŠu hÆn thù và nhÃt là có nhiŠu båo Ƕng quá « trong lòng mình thì ít có khä næng ngÒi l¡ng nghe ngÜ©i kia, nghe ÇÜ®c vài ba câu rÒi thì t¿ nhiên cái b¿c b¶i trong lòng mình nó phát hiŒn và mình không th‹ l¡ng nghe ÇÜ®c n»a. NgÜ©i kia trong khi nói, h† muÓn cho s¿ b¿c b¶i trong h† ÇÜ®c b¶c phát ra trong l©i nói, nên nghe ÇÜ®c ngÜ©i Çó rÃt là khó. Ban ÇÀu thì mình có rÃt nhiŠu thiŒn chí, mình ngÒi l¡ng nghe bÓ mình, tåi vì không không l¡ng nghe ÇÜ®c thì s¿ cäm thông, s¿ truyŠn thông không th‹ th¿c hiŒn ÇÜ®c, cho nën mình quy‰t tâm Ç‹ nghe bÓ nói; nhÜng vì trong lòng mình có nhiŠu s¿ b¿c b¶i, có nhiŠu s¿ cay Ç¡ng, có nhiŠu s¿ båo Ƕng, cho nên, tuy mình có nhiŠu thiŒn chí mà ljn khi bÓ nói câu thÙ ba, thÙ tÜ thì mình nghe không ÇÜ®c n»a, tåi vì trong l©i nói cûa bÓ có s¿ trách móc, nó có s¿ phê phán, nó có s¿ b¿c nh†c, nó có s¿ chua chát và khi mình nghe t§i bÓn næm câu là mình nghe không ÇÜ®c n»a, và lúc Çó mình n‡i sân lên rÒi mình nói låi m¶t câu, rÒi thì cái Çôí thoåi Çó nó thÃt båi và s¿ tÆp l¡ng nghe Çó nó tan v«. ThiŒn chí thì có dÜ mà khä næng thì rÃt thi‰u. . . .
Bi thính là l¡ng nghe v§i møc Çích làm cho ngÜ©i kia b§t kh°. Tåi vì trong cÕi này chÜa có ai chÎu l¡ng nghe ngÜ©i kia nói Ç‹ ngÜ©i kia b§t kh°. Anh là con trai cûa bÓ, chÎ là con gái cuä bÓ, anh và chÎ có tØng th¿c tÆp l¡ng nghe bÓ cûa anh chÎ chÜa? BÓ cûa anh
bÓ cûa chÎ ª trong lòng có nhiŠu Çau kh°, có nhiŠu thÃt chí, có th‹ bÓ anh chÜa ÇÜ®c ai hi‹u, chÜa ÇÜ®c ai ngÒi l¡ng nghe, n‰u anh là ngÜ©i con có hi‰u, chÎ là ngÜ©i con có hi‰u thì anh hay chÎ hãy vŠ làm công viŒc Çó Çi. BÓ Öi ! ba Öi ! con bi‰t ba có nhiŠu kh° Çau trong lòng l¡m, ba có nhiŠu b¿c tÙc trong lòng l¡m và con là con cûa ba, ba nói h‰t cho con nghe Çi. ñó là l©i nói cûa tình thÜÖng g†i là ái ng», và trong khi nghe, mình phäi nuôi cái tình thÜÖng cûa mình, ÇØng Ç‹ cho tình thÜÖng Çó tan bi‰n và trong khi nghe mình quy‰t tâm nh¡c nhª mình nghe nhÜ th‰ này không phäi Ç‹ phê bình, Ç‹ chÌ trích, mà nghe nhÜ th‰ này Ç‹ cho ba mình b§t kh° thôi, vì vÆy ba có nói ÇiŠu gì sai lÀm, có lên án mình, có trách móc mình thì mình vÅn ngÒi l¡ng nghe nhÜ thÜ©ng, chÙ còn m§i nghe m¶t hai câu mà n‡i nóng lên thì mÃt h‰t cái khä næng l¡ng nghe liŠn lÆp tÙc. Phäi th¿c tÆp m§i ÇÜ®c. Khi mình nói nh»ng ÇiŠu kh° Çau cûa mình ra mà mình muÓn cho ngÜ©i kia nghe và hi‹u ÇÜ®c thì mình cÛng phäi th¿c tÆp cái g†i là ái ng». Mình có nh»ng kh° Çau, nh»ng khó khæn cûa mình và mình có b°n phÆn phäi nói, mà phäi nói b¢ng ngôn ng» g†i là ái ng» m§i ÇÜ®c, còn mình nói v§i cái gi†ng cay chua, v§i cái gi†ng lên án, v§i cái gi†ng trách móc, thì ngÜ©i kia không có khä næng l¡ng nghe ÇÜ®c, cho nên ngÜ©i kia phäi tÆp l¡ng nghe còn mình phäi th¿c tÆp ái ng». N‰u ông muÓn con cûa ông l¡ng nghe ông ÇÜ®c thì ông phäi th¿c tÆp nói b¢ng ái ng» và n‰u anh chÎ muÓn cha cûa mình l¡ng nghe nh»ng kh° Çau, nh»ng khó khæn cûa mình ÇÜ®c thì phäi nói v§i cha mình, nói v§i mË cûa mình b¢ng ái ng». Hai bên, m‡i bên phäi có cÓ g¡ng m¶t chút m§i ÇÜ®c. Và nh»ng ÇiŠu này không phäi Ç‹ nói mà phäi th¿c tÆp m§i thành ÇÜ®c.
Trong m¶t gia Çình ª Cali có 5 ngÜ©i không ai chÎu nghe ai h‰t. Nhìn vào ông, thì ông giÓng nhÜ m¶t cái bom s¡p n‡ vì có quá nhiŠu kh° Çau, có quá nhiŠu b¿c tÙc. Có m¶t lÀn ông giÆn, ông Çåp ǰ cái bàn æn và mÃy ÇÙa con s® quá, không ÇÙa nào dám t§i gÀn ông cä. Trong khi v® con tránh né ông thì ông nghï r¢ng mÃy ngÜ©i này muÓn tÄy chay ông, nên ông càng hÆn, càng thù thêm. Còn bà thì Çau kh° quá cho ljn n°i muÓn t¿ tº. M¶t ngày n† bà ÇÜ®c m¶t bà PhÆt tº hܧng ÇÅn, bà Çem h‰t tÃt cä thân tâm hå thû công phu, th¿c tÆp l¡ng nghe, th¿c tÆp ái ng». CuÓi cùng bà trª vŠ áp døng chuyŒn Çó vào ông, áp døng phÜÖng pháp ái ng», áp døng phÜÖng pháp l¡ng nghe ÇÓi v§i ông. ñêm Çó bà rÃt là trÀm tïnh, không nói gì h‰t, m‡i bܧc là m¶t bܧc thiŠn hành, m‡i hÖi thª là m¶t hÖi thª š thÙc và bà ljn ngÒi bên cånh ông và bà mª miŒng ra nói : ‘ ông Öi! tôi bi‰t r¢ng 5,6 næm nay ông kh° l¡m, tôi có ngu gì mà không bi‰t ông Çang kh° và tôi thÃy r¢ng tôi có trách nhiŒm rÃt nhiŠu, tôi Çã có nh»ng vøng vŠ, nh»ng dåi d¶t, nhÛng cái l‡i lÀm Çã làm cho ông kh°, thôi thì ông cho tôi cÖ h¶i Ç‹ làm m§i trª låi. Tôi muÓn b¡t ÇÀu trª låi. Tôi muÓn thÜÖng ông nhÜng mà tôi bi‰t r¢ng không hi‹u ÇÜ®c thì làm sao thÜÖng, nên tôi cÀn ông giúp tôi, n‰u ông không giúp tôi thì tôi không th‹ nào làm ÇÜ®c chuyŒn này. Ông giúp tôi Çi, ông nói cho tôi nghe nh»ng cái khó khæn, nh»ng cái Çau kh°, nh»ng cái ܧc mÖ cûa ông Ç‹ cho tôi có th‹ hi‹u ÇÜ®c mà không làm nh»ng chuyŒn tÀm bÆy tÀm bå làm cho ông kh°, ông giúp tôi Çi, n‰u ông không giúp thì tôi cÛng chÎu thôi, không làm ÇÜ®c gì h‰t !’ và bà nói v§i gi†ng rÃt là tha thi‰t, cái ngôn ng» ái ng». Khi ông nghe nh»ng câu nói Çó xong thì ông b¡t ÇÀu khóc, ông khóc nhÜ m¶t em bé, tåi vì 5,6 næm nay hay nhiŠu hÖn n»a, bà không hŠ nói cái gi†ng Çó, m‡i khi m« miŒng ra thì rÃt là chua cay, rÃt là trách móc. Khi mình Çau kh° quá, khi mình b¿c b¶i quá thì nh»ng Çau kh° b¿c b¶i Çó nó chuy‹n vào trong l©i nói, h‹ mình nói ra câu nào thì nh»ng câu nói Çó chÙa Çày nh»ng trách móc, nh»ng b¿c b¶i, nh»ng h©n giÆn, nh»ng chua chát. Mình không muÓn, nhÜng s¿ thÆt là nói nhÜ vÆy. Khi nghe ông khóc thì bà bi‰t có hy v†ng rÒi, tåi vì trái tim con ngÜ©i ta Çã Çóng kín lâu næm rÒi nay nó hé ra trª låi, cho nên bà rÃt š thÙc, bà thª vào và thª ra rÃt sâu rÒi bà ti‰p : ‘ông Öi! tôi bi‰t ông kh° l¡m và ông phäi giúp tôi m§i ÇÜ®c. Tôi Çã vøng vŠ, tôi Çã dåi d¶t, tôi Çã l« lÀm, ông mà không giúp tôi thì ai mà giúp tôi bây gi©’ bà Çã nói nhÜ vÆy và ông b¡t ÇÀu nói cho bà nghe nh»ng khó khæn, nh»ng kh° Çau, nh»ng cái bÃt Ç¡c chí cûa ông cùng nh»ng ܧc muÓn, nh»ng ܧc mÖ cûa ông. Và hôm Çó hai ông bà quä thÆt Çã nói chuyŒn v§i nhau m¶t cách sâu s¡c. Tói hôm Çó hai ông bà thi‰t lÆp ÇÜ®c s¿ truyŠn thông giÜã nhau. . . .
Chúng tôi khuyên các anh, các chÎ n‰u có nh»ng khó khæn v§i cha mË mình thì ÇØng có tuyŒt v†ng vŠ nh»ng khó khæn Çó, hãy quy‰t tâm th¿c tÆp, phäi coi Çó là vÃn ÇŠ sinh tº cûa Ç©i nình, Ç‹ thi‰t lÆp låi ÇÜ®c cái truyŠn thông gi»a mình v§i cha mË, có s¿ truyŠn thông rÒi thì có s¿ hi‹u bi‰t, có hi‹u bi‰t rÒi thì së có s¿ thÜÖng yêu và có thÜÖng yêu thì chúng ta m§i có hånh phúc. N‰u gia Çình mà có hånh phúc rÒi thì cÛng nhÜ m¶t vÜ©n cây mà có màu m« thì các cây cÓi ª trong vÜ©n Çó nó së m†c lên m¶t cách tÜÖi tÓt, còn nhÜ mi‰ng ÇÃt cûa vÜ©n ta mà khô c¢n, không có nܧc không có phân thì cây cÓi ª trong Çó không m†c lên ÇÜ®c. Cho nên chúng ta phäi trª vŠ v§i gia Çình cûa chúng ta, xem nhÜ m¶t khu vÜ©n và phäi chæm bón khu vÜ©n Çó. TÃt cä chúng ta ÇŠu nhÜ nh»ng cái cây nó m†c ra tØ cái khu vÜ©n gia Çình, ngoài gia Çình ra chúng ta không có ÇiŠu kiŒn Ç‹ l§n lên thành ngÜ©i. Cho nên xây d¿ng låi gia Çình là m¶t công tác rÃt l§n cûa chúng ta. . . .
ThÜa quí vÎ, tôi Çã
thÜa v§i quí vÎ r¢ng cái chÃt
liŒu lš tܪng rÃt là quan tr†ng cho hånh
phúc. M¶t ngÜ©i không có lš tܪng
thì ch£ng khác gì con thú vÆt.
Tôi bi‰t r¢ng ông có lš tܪng, tôi
bi‰t r¢ng bà có lš tܪng, tôi bi‰t r¢ng
con trai cûa quí ông bà cÛng có
lš tܪng, con gái cûa quí ông bà
cÛng có lš tܪng, nhÜng chúng ta phäi
làm th‰ nào Ç‹ chúng ta thÃy ÇÜ®c
s¿ ܧc mÖ cûa nhau, chúng ta có
th‹ thi‰t lÆp truyŠn thông Ç‹ chúng ta trao truyŠn
cái ti‰p nÓi lš tܪng cûa t° tiên,
cûa các th‰ hŒ Çi trܧc. Và
phÜÖng pháp chúng ta có th‹ th¿c
hiŒn cái hi‹u, cái thÜÖng và hånh
phúc, Çó chính là s¿ truyŠn thông
mà s¿ truyŠn thông Çó së th¿c
hiŒn b¢ng cách l¡ng nghe và ái ng».
L¡ng nghe và ái ng» là hai pháp
môn th¿c tÆp rÃt là sâu s¡c.
***Bài
giäng thì dài, ª Çây tôi chÌ
ghi låi nh»ng š chính Ç‹ d‹ dàng tu tÆp
NguyŒn Çem
công ÇÙc này
Hܧng
vŠ kh¡p tÃt cä
ñŒ
tº và chúng sinh
ñÒng
tr†n thành PhÆt ñåo
Columbia,Ngày 10 tháng 12 næm
1999 (K› Mäo)
NguyÍn Ng†c H¶i
<< Trª lai Trang ÇÀu>>